Nói uống cà phê, nhưng đến đó người ta có thể uống trà, uống sinh tố, hay đơn giản chỉ là 1 chai nước ngọt, … Có người nói cà phê có lợi cho người làm công sở, nó làm cho người ta làm việc hứng khởi, tích cực và hiệu quả hơn. Thànhbibo có thói quen cà phê sáng vỉa hè mỗi sáng sớm trước khi vào văn phòng. Ngồi vỉa hè có cái thú của nó, ngoài việc hít khói bụi Saigon, ta có thể cảm nhận được nếp sinh hoạt, nhịp sống hối hả của người Saigon, đôi khi thu lượm được cả tin tức thời sự nóng hổi trên thế giới nữa, …
Sáng nay cũng vậy, Thànhbibo uống cà phê vỉa hè và đang dùng ké wifi của tòa nhà bên cạnh. Này em gái, cho anh l ly phê đen, cho ít dường nhé, anh muốn cảm nhận vị đắng của nó khi chạm môi và lan dần ra toàn thân …
Người ta đi uống cà phê để thư giãn, để tám với lũ bạn, để tiếp khách hay đơn giản để giết thời gian. Còn với Thànhbibo, đến quán cà phê để tìm sự tĩnh lặng tâm hồn, được ngồi cạnh bạn thân để tạm quên đi những lo toan đời thường. Vì thế mà mình hay chọn những quán có không gian yên tĩnh, có vườn cây và nghe nhạc êm đềm, …
Trở về từ chuyến đi hôm rồi, Thànhbibo trở nên người nhiều tâm sự, ít nói và hay suy nghĩ. Gánh nặng cơm áo gạo tiền thường nhật đã làm mình quên đi nhiều thứ quý giá trong cuộc đời. Chợt thấy hạnh phúc biết bao khi ngồi cạnh bạn thân, người mình yêu thương gởi gắm. Một ánh mắt trìu mến, một cái nắm tay siết chặt đã trở thành ký ức mãi mãi, nhớ nhung trọn đời …
Bây giờ Thànhbibo phải trở lại công việc rồi, hẹn gặp lại các bạn nhé, nhớ nhung nhiều lắm …
Vẫn muốn làm 1 cái gì đó chu đáo, trau chuốt mà không thể làm được. Thànhbibo là người đa cảm nhưng ít nói và nhút nhát. Chỉ có thể viết vội ra những cảm xúc bất chợt. Nếu không như thế đâu phải Thànhbibo, các bạn thông cảm nhe …
Trả lờiXóahttp://www.youtube.com/watch?v=gyss0Hm5ikU
Thành nói đúng. Những lo toan thường nhật đã làm tâm hồn mình dường như trở nên khô khan. Một lúc nào đó thấy thật trống vắng và tình bạn dài lâu là điều giúp chúng ta cân bằng và thấy yêu thêm cuộc sống này. Nhất là tình bạn đó đã tồn tại được 20 năm rồi, phải không?
Trả lờiXóaĐiều đáng quý nhất cho đến bây giờ mình vẫn còn giữ được là tình bạn vẫn rất trong suốt. Gặp lại bạn cũ con tim vẫn còn rạo rực. Một dòng nước trôi, một cơn gió thoảng vẫn làm bồi hồi khôn nguôi ...
Trả lờiXóaBan oi, doc nhung dong chu noi niem tu noi ban lam minh nho Sai Gon qua ha. 6nam hoc, 10 nam lam viec gio minh da xa Sai Gon 1 thoi gian roi. Sai Gon co nhung quan an ve dem rat la ngon, gio minh khong the tim duoc noi minh o. Sai Gon nguoi xe nhon nhip nhat la Giang Sinh va thinh lang moi khi Tet ve. Sai Gon khoi bui mit mu nhung cam giac than thuong khong phai nhoa trong minh.
Trả lờiXóaVinh Long, Sai Gon mot thoi de nho
Thành ơi mình cũng thèm một tách cafe qua
Trả lờiXóaAi thèm cà phê thì đến đây nhe Thànhbibo khuyến mãi nè. Đọc mấy dòng chữ của các bạn mình thấy hạnh phúc quá ...
Trả lờiXóaChí Thành ơi, làm phóng sự về mưa Sài Gòn đi.
Trả lờiXóaBạn thân ơi hiểu ý mình quá. Mình đã có rất nhiều kỷ niệm về mưa Saigon. Mình đã định viết rồi đấy nhưng dạo này nhiều tâm sự quá, đầu óc lộn xộn, không sắp xếp câu chữ được nên lại thôi. Hẹn các bạn dịp khác nhé
Trả lờiXóaBạn Chí Thành nhiều tâm sự hay viet bai nhieu len se nhanh voi di noi niem ha. Dung lo, tui nay cung chia se cho.
Trả lờiXóaBan Chi Thanh oi, de minh gui bai hat cho Chi Thanh nghe de them cam xuc viet bai nhen
Trả lờiXóahttp://www.t4v.net/music/MIYvmm4G7N/phai-long.html
http://amnhac.yume.vn/nghe-bai-hat/cho-anh-ly-duyen-tinh.thaole167.35B4B8EA.html
cac anh chi co the cho cac em tham gia ko? em cung la cuu hoc sinh luu van liet nhung nho hon cac anh chi 10 nam do.
Trả lờiXóaÔng bà ta bảo " Lá rụng về cuội" . Mười mấy năm rồi giờ bác mới có lại cảm xúc với "Phố cũ-Người xưa" ư ...Vậy là bác đã có triệu chứng của " tuổi già" rồi đó...
Trả lờiXóaChỉ gặp bác được mấy năm đầu, khi còn lông bông ở saigon. Sau này gặp bác khó quá nên em chả dám gặp nữa .
Mà cũng lạ: các bác nhà ta ở saigon cũng nhiều, vậy mà ra đường chả mấy khi gặp nhau, chỉ khi về Đất Vĩnh thì mới gọi là BẠN...
uh, ở Saigon cũng lâu rồi, nhưng mình cũng chưa một lần gặp mặt đứa bạn học nào của 20 năm trước ở saigon. Và nếu bất chợt gặp nhau trên đường, làm sao biết ai là ai. Thời gian làm thay đổi mọi thứ, duy chỉ còn lại cảm xúc bồi hồi thương nhớ về bạn xưa. Tìm về ngày xưa, tìm nơi đâu..?
XóaChí Thành ơi, Thành viết nhiều bài có nhiều tâm trạng quá! Cuộc sống của bạn sao rồi?
Bat chot cam xuc lai den khi gap lai nguoi xua do la chuyen thuong tinh ma bac. Neu nhu khong co nhung buoi gap mat nhu the nay thi cac ban dau co co hoi on lai nhung ki niem xua cu, Bac Thanh dau co tro nen lang mang nhu the nay ne. Cam on BLL da cho cac ban tim duoc cam xuc em dem cua ngay xua.
Trả lờiXóaBác Thành ơi, bác đâu rồi, sao để cảm xúc bị bóp chết rồi vậy. Tụi mình rất mong chờ những dòng cảm xúc từ bác đó.
Trả lờiXóaSau những ngày làm việc mệt nhọc tụi mình chừa những giây phút còn lại của ngày để vào blog đọc bài của các bạn đó để hồi tưởng lại những ngày xưa thân ái...
HAI CHỊ EM - VƯƠNG TRỌNG
Trả lờiXóaNín đi em, bố mẹ bận ra toà
Chị lên bảy dỗ em trai ba tuổi
Thằng bé khóc, bụng chưa quen chịu đói
Hai bàn tay xé áo chị đòi cơm.
Bố mẹ đi, sáng sớm khác mọi hôm
Không nấu nướng và không hề trò chuyện
Hai cái bóng và hai đầu com hẻm
Cùng một đuờng, sao chẳng thể chờ nhau?
Biết lấy gì dỗ cho em nín đây
Ngoài hai tiếng " RA TOÀ " vừa nghe nói
Chắc nó nghĩ như ra đồng ra bãi
Sớm muộn chi rồi bố mẹ cũng về.
Mẹ bế em - âu yếm vuốt ve,
Bố xách nước chờ mẹ vừa nhóm bếp,
Nó sung sướng vào ra tíu tít
Rồi quây quần - nồi cơm mở bung ra.
Nó biết đâu bố mẹ nó ra toà
Là cầm cưa xẻ ngang tình đoàn tụ
Đứa có mẹ thì thôi không có bố
Hai chị em rồi cũng sẽ mất nhau.
Nín đi em ... Em khản giọng khóc gào
Chị mếu máo đầm đìa nước mắt
Những bố mẹ bên bờ chia cắt,
Phút giây thôi hãy nghe tiếng con mình.
Nhành hoa ép ngày xưa!
Trả lờiXóaEm sợ một ngày kỷ niệm cũ dần phai
Khi tháng năm rụng rơi dần thương nhớ
Nhành hoa khô nằm im trong trang vở
Khẽ cựa mình thầm nhắc một cái tên
Em sợ rồi một ngày mình sẽ quên
Tiếng bước chân anh rời xa hối hả
Trên phố đông dòng đời trôi muôn ngả
Con đường về ngợp xác lá vàng rơi
Em sợ một mai kia khung trời
Bóng hình em chẳng còn là mới nữa
Yêu thương xưa một ngày chia hai nửa
Trái đất tròn mà hao khuyết vòng tay
Em sợ một ngày phai nhạt những đắm say
Khi thời gian mình xa nhau vời vợi
Những yêu thương xa dần tay em với
Kỷ niệm chỉ còn...nhành hoa ép ngày xưa!
(st)