Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

thông báo từ Ban Liên Lạc

chào tất cả các bạn CHS,

Hiện nay, theo đề nghị của một số bạn, BLL đã thiết kế riêng một trang web của chúng ta để tiện cho việc trao đổi thông tin, họp mặt trực tuyến hoặc offline. Mời các bạn cùng tham khảo mẫu trang web mới nhé. BLL rất mong nhận được những ý kiến đóng góp của các bạn để xây dựng trang diễn đàn của chúng ta ngày càng đẹp và hiệu quả hơn. Mọi ý kiến xin gửi qua comment trực tiếp hoặc qua hộp thư: cuuhocsinhlvl@gmail.com.

Thân mến



Thứ Hai, 2 tháng 8, 2010

Cà phê – Đặc sản của người Saigon

Nếu như khi gặp nhau, người Hoa thường mời nhau tách trà. Còn đối với người Saigon thì khi gặp nhau, mọi người thường rủ nhau đi uống “cà phê”. Nhớ ngày xưa, khi mới lên Saigon, ngồi quán cà phê đối với Thànhbibo là quá xa xỉ. Còn bây giờ, tất cả đều ra quán cà phê. Người Hà Nội vẫn nói cà phê là đặc sản của người Saigon là vậy …

Nói uống cà phê, nhưng đến đó người ta có thể uống trà, uống sinh tố, hay đơn giản chỉ là 1 chai nước ngọt, … Có người nói cà phê có lợi cho người làm công sở, nó làm cho người ta làm việc hứng khởi, tích cực và hiệu quả hơn. Thànhbibo có thói quen cà phê sáng vỉa hè mỗi sáng sớm trước khi vào văn phòng. Ngồi vỉa hè có cái thú của nó, ngoài việc hít khói bụi Saigon, ta có thể cảm nhận được nếp sinh hoạt, nhịp sống hối hả của người Saigon, đôi khi thu lượm được cả tin tức thời sự nóng hổi trên thế giới nữa, …

Sáng nay cũng vậy, Thànhbibo uống cà phê vỉa hè và đang dùng ké wifi của tòa nhà bên cạnh. Này em gái, cho anh l ly phê đen, cho ít dường nhé, anh muốn cảm nhận vị đắng của nó khi chạm môi và lan dần ra toàn thân …


Người ta đi uống cà phê để thư giãn, để tám với lũ bạn, để tiếp khách hay đơn giản để giết thời gian. Còn với Thànhbibo, đến quán cà phê để tìm sự tĩnh lặng tâm hồn, được ngồi cạnh bạn thân để tạm quên đi những lo toan đời thường. Vì thế mà mình hay chọn những quán có không gian yên tĩnh, có vườn cây và nghe nhạc êm đềm, …


Trở về từ chuyến đi hôm rồi, Thànhbibo trở nên người nhiều tâm sự, ít nói và hay suy nghĩ. Gánh nặng cơm áo gạo tiền thường nhật đã làm mình quên đi nhiều thứ quý giá trong cuộc đời. Chợt thấy hạnh phúc biết bao khi ngồi cạnh bạn thân, người mình yêu thương gởi gắm. Một ánh mắt trìu mến, một cái nắm tay siết chặt đã trở thành ký ức mãi mãi, nhớ nhung trọn đời …

Bây giờ Thànhbibo phải trở lại công việc rồi, hẹn gặp lại các bạn nhé, nhớ nhung nhiều lắm …