Thứ Tư, 8 tháng 9, 2010

thư giãn tí....

Xe đang trên đường ra sân bay, người khách Nhật Bản nhìn thấy một chiếc xe vọt qua, ông ta thích thú thốt lên:

- Oh... TOYOTA! Made in Japan! Very fast!
Một lúc sau lại có một chiếc xe khác phóng qua, ông khách lại reo to:
- Oh... Nissan! Made in Japan! Very fast!
Người lái xe bắt đầu cảm thấy bực mình, chưa kịp có ý kiến gì thì lại nghe thấy ông khách Nhật Bản hãnh diện reo:
- Oh... Misubishi! Made in Japan! Very fast!...
Đến sân bay, người khách xuống xe trả tiền taxi, người lái taxi nói:
- 200 USD!
- Oh... Very expensive!!! It is a short distance!
Người lái xe thản nhiên chỉ vào đồng hồ tính km và nói:
- Made in Vietnam! Very Fast!!

Theo tiến sỹ kinh tế học (cỡ đoạt giải Nobel kinh tế học) thì:
"Chiều cao cơ thể trong tư thế làm việc tỷ lệ nghịch với tiền lương"

Ví dụ:
- Anh công nhân đứng máy làm việc, lương: 200USD/Tháng
- Anh chuyên viên IT ngồi làm việc trên máy tính: lương 400USD/Tháng
- Người mẫu, nằm làm việc: lương 2,000USD/đêm

Có 3 chú người dân tộc đèo nhau trên 1 chiếc xe gắn máy khi qua ngã tư gặp đèn đỏ cứ thế đi bị công an vẫy lại. Một thằng trên xe liền hét lên:
- Mày vẫy xe khác đi, xe tao chở 3 rồi không chở thêm được nữa...

Cô con gái trẻ 15 tuổi mang về nhà cuộn băng cassette có bài:
“Cao cao bên cửa sổ, có 2 người hôn nhau…”
Bố cô gái sợ cô nghe bậy bạ nên dùng cồn tẩm vào bông rồi chùi các đoạn có chữ nhạy cảm.
Cô gái trẻ lúc sau rủ bạn lên chơi bật băng lên và nghe được:
"Cao cao bên cửa sổ, có 2 người ....phịch... phịch... phịch... nhau -
Đường phố ơi hãy yên lặng, cho 2 người... phặc... phặc... phặc ...nhau...


sưu tầm (ND)


3 nhận xét:

  1. “Ông chồng đi bia ôm về, hết ‘đạn’, yếu xìu, đến tối vợ cứ đòi trả bài ông bảo để mai. Vợ hỏi làm sao phải để mai. Ông bảo hôm nay họp cấp ủy cả ngày, nhiều việc quá nên mệt. Vợ bảo việc họp cấp ủy là việc của Đảng, liên quan gì đến việc trả bài. Ông bảo việc gì Đảng cũng lãnh đạo hết, Đảng là kim chỉ nam cho mọi hành động, Cương lĩnh ghi rồi, bà nhớ chưa. Bà vợ mới than rằng nếu cái chuyện này mà Đảng cũng lãnh đạo thì phải xem lại Cương lĩnh. ‘Kim’ mà lúc nào cũng chỉ ‘nam’ thế này thì có mà toi à. Tôi cho ông tạm nghỉ đến mai. Mai ‘kim’ mà không chỉ ‘bắc’ thì chết với tôi!

    Trả lờiXóa
  2. TIM BAN BON PHUONG
    NỮ 35 tuổi đẹp ngoan,
    Mẹ dạy muốn học hãy khoan có chồng,
    Bây giờ bằng cấp ngập phòng,
    Nhìn đi nhìn lại long đong một mình,
    Anh nào tức cảnh sinh tình
    Mau mau mở máy gửi hình điện tin:
    Tìmchồngdzin@gmail com

    NAM 40 tuổi đa tài,
    Nhiều tiền, học giỏi, đẹp giai hơn người,
    Bận làm, bận học, bận chơi,
    Giật mình nhìn lại nửa đời sắp qua,
    Nhắn em đẹp sắc gần xa,
    Yêu trai tài khỏe đây là email:
    Tìmvợyêu:u@aol.com

    NỮ 45 tuổi đẹp sang,
    Có nhà, có tiệm, không màng lợi danh.
    Em yêu mái ấm yên lành,
    Ba lần ly dị mấy anh chồng lười.
    Anh nào phong nhã, tốt tươi
    Yêu người chung thủy xin mời đến em.

    NỮ 50 tuổi đen dòn,
    Ba con, bốn cháu lon ton đầy nhà.
    Chồng nay bám gót người ta,
    Chính chuyên, em chẳng kêu ca buồn phiền.
    Anh nào thông hiểu nồi niềm,
    Nếu trên bốn chục cảm phiền viết thư.

    NAM 55 tuổi thành công,
    Nhà to, xe đẹp rộng lòng yêu thương.
    Cuộc tình gẫy gánh giữa đường,
    Vợ xưa cáo giác anh thường kiết keo.
    Anh nay dám hứa một lèo,
    Em nào dễ mến anh đèo anh chia.

    NỮ 60 tuổi xinh ngoan,
    Cả đời chăm sóc lo toan việc nhà.
    Chồng về nước Việt năm qua,
    Gặp cô con gái bán ba mê liền.
    Em nay chán cảnh ngồi thiền,
    Anh nào yêu bé cho tên tặng hình.

    NỮ 65 tuổi giỏi dang,
    Chồng vừa khuất núi vì mang bệnh già.
    Các con nay lớn ở xa,
    Cảnh nhà đơn chiếc vào ra một mình.
    Anh nào tức cảnh sinh tình,
    Biên thư, điện thoại, gửi hình em coi.

    NAM 70 tuổi hiên ngang,
    Dẻo dai, job tốt, nhà sang nhất miền.
    Tháng tháng nhà nước phát tiền,
    Ngồi xe Mỹ lái liên miên cả ngày.
    Tìm em gái Việt thơ ngây,
    Ai muốn qua Mỹ anh đây sẵn sàng.

    NỮ 75 tuổi dịu dàng,
    Chồng con bỏ lại lang thang chợ đời.
    Thân già lặn lội ngược xuôi,
    Đi chùa, đi chợ lôi thôi lạc đường.
    Tìm người cùng cảnh đoạn trường,
    Nắm tay đi tiếp quãng đường dở dang.

    NAM 80 tuổi mơ màng,
    Năm mươi năm trước dọc ngang một thời,
    Vợ nay khuất núi xa rồi,
    Một mình lẻ bóng nên ngồi ngẩn ngơ,
    Mong gặp bạn gái bơ vơ,
    Cùng nhau dệt mộng lúc chờ ngày đi.


    NỮ 85 tuổi độc thân,
    Đam mê du lịch, khi gần khi xa,
    Đi đâu cũng chỉ mình ta,
    Một mình ngoạn cảnh có gì là vui.
    Anh nào sở thích giống tôi,
    Hứa bao trọn gói, xin mời biên thư

    NAM 90 tuổi sống dai
    Đơn thân nhà trống, ngồi hoài lặng im,
    Nghe nhạc rồi lại coi phim,
    Coi tin mãi chán, lim rim mắt mờ.
    Em nào cùng cảnh bơ vơ,
    Điện thư gửi gấp, anh chờ nơi đây.

    NỮ 95 tuổi cô đơn,
    Con bỏ dưỡng lão đã hơn năm rồi.
    Xe lăn tôi đẩy mình tôi,
    Cháu con bận rộn, ôi thôi là buồn.
    Anh nào cùng cảnh gối đơn,
    Vào ra thăm hỏi, nhớ ơn bạn tình.

    NAM 100 tuổi mỏi mòn,
    Liệt giường nằm vạ đã tròn ba năm.
    Họ hàng chẳng có ai thăm,
    Cơm ăn vung vãi, chỗ nằm dơ nhem.
    Em nào thương đến mà xem,
    Đút cơm thay tã, anh thèm cầm tay.

    Gia tài anh sẽ trao ngay.

    Trả lờiXóa
  3. Nhà chung cư không cần Toa-let

    Thời ấy Hà Nội đang cho xây hàng loạt nhà tập thể để giải quyết chỗ ở cho cán bộ, công nhân viên. Bên A là cơ quan chủ quản, bên B là bên công ty xây dựng (cũng thuộc về Nhà nước cả)

    Tới ngày nghiệm thu một khu nhà 5 tầng mới hoàn thành, bên A cử cán bộ tới xem xét, có kỹ sư của bên B đi kèm. Nếu bên A có gì thắc mắc hay yêu cầu sửa đổi thì bên B có thể giải thích hoặc đáp ứng ngay (thì mới lấy được tiền chứ!)

    Sau khi đi hết một vòng cả 5 tầng, bên A thắc mắc:

    - Các đồng chí hoàn thành đúng thời hạn, công trình đẹp đẽ, khang trang, thế nhưng tại sao không một tầng nào có hố xí?

    Kỹ sư bên B giải thích:

    - Bây giờ chúng ta đang ở trong giai đoạn chống Mỹ cứu nước nên phải hết sức tiết kiệm. Những gì lãng phí xa hoa, không cần thiết là phải cắt hết. Tiết kiệm cho Nhà nước, tiết kiệm cho công quỹ. Chúng tôi sau khi nghiên cứu kỹ dự án công trình này, xin ý kiến Đảng uỷ Bộ Xây dựng rồi mới bắt tay thi công. Theo dự án, tầng 1 dành cho nhà trẻ, mẫu giáo…

    Bên A:

    - Thế sao lại không xây hố xí?

    Bên B:

    - Các cháu nó đi ỉa vào bô rồi các cô mang đi đổ, vậy thì cần hố xí làm gì?

    - Thế tầng hai?

    - Tầng hai dự kiến dành cho học sinh, sinh viên, nhưng chúng nó có gì ăn đâu mà ỉa?

    - Tầng ba?

    - Tầng ba dành cho cán bộ công nhân viên, nhưng mà tranh thủ tám giờ vàng ngọc, họ ỉa hết ở xí nghiệp với ở cơ quan rồi.

    - Còn tầng bốn?

    - Tầng bốn dự định dành cho văn nghệ sĩ…

    - Thế họ không ỉa sao?

    - Chao ôi, văn nghệ sĩ thì chúng nó ỉa vào mồm nhau!

    - Tầng năm thì thế nào?

    - Tầng năm dành cho cán bộ cao cấp của các Cục, Vụ, Viện…

    - Thế các ông ấy ỉa vào đâu?

    - Giời ôi, các ông ấy ỉa đâu mà chẳng được. Các ông ấy ỉa vào đầu thằng khác hay là ỉa đâu cũng có thằng hót rồi.

    Trả lờiXóa